Tiêu đề: “Heartache Farewell: Miếc cho những người đã mất khi chia tay tang thương”.

Khi gió nổi lên và những chiếc lá chết rơi, câu chuyện của chúng ta dường như sắp kết thúc. Tôi đứng ở ngã tư của sự chia ly, trái tim tôi tràn ngập nỗi buồn và đau đớn bất tận. Lúc này, tôi đang cố gắng diễn tả thành lời cảm giác khó tả này, “cảmâmsàigònđaulòngquá” (tiếng Việt, có nghĩa là nỗi buồn sâu sắc mang lại nỗi đau bất tận). Đây là cảm giác chân thực nhất mà tôi có khi nói lời tạm biệt.

Chúng tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau, và những khoảnh khắc cười và ngọt ngào đó dường như đang ở ngay trước mắt chúng tôi. Tuy nhiên, sự vô thường của số phận khiến chúng ta phải đối mặt với thực tế chia tay. Vào thời điểm chia tay này, tôi cảm nhận sâu sắc sự vô thường và mong manh của cuộc sống. Thật đau lòng khi những gì từng là một lời hứa và lời hứa giờ đây đã trở nên vô ích.

Tôi biết rằng chia tay là một phần không thể tránh khỏi của hành trình cuộc đời. Nhưng khi tôi thực sự đối mặt với nó, nỗi đau trong lòng tôi không thể diễn tả được. Lúc này, tôi cảm thấy như mình đang ở trong một đêm mùa đông lạnh giá, cô đơn và bất lựcWhite Deer. Những suy nghĩ của tôi về bạn đang tràn ngập trở lại và tôi không thể thở được.

Trong lời tạm biệt dài này, tôi đã cố gắng tìm kiếm một chút an ủi. Tuy nhiên, tất cả đều vô ích. Khoảng cách giữa chúng ta ngày càng xa xôi, và nỗi đau trong lòng chúng ta ngày càng sâu sắc hơn. Tôi chỉ có thể thầm chúc các bạn hạnh phúc và hạnh phúc trong những ngày tới.

Khi tôi nhìn lại trải nghiệm này, tôi thở dài sâu sắc về sự vô thường và mong manh của cuộc sống. Nhưng đồng thời, tôi cũng sẽ học cách mạnh mẽ và dũng cảm. Bởi vì tôi biết rằng chia tay không phải là kết thúc, mà là khởi đầu của một điều khác. Tôi sẽ biến nỗi đau buồn này thành sức mạnh và tiếp tục.

Để kết thúc, tôi muốn nói rằng mặc dù chia tay đã mang lại nỗi đau và buồn phiền bất tận, nhưng tôi sẽ trân trọng những khoảng thời gian tốt đẹp mà chúng ta đã cùng nhau bước đi. Cầu mong bạn ở phía xa, và cầu mong những ký ức của chúng ta luôn được ghi nhớ.

Ở cuối bản văn này, “cảmâmsàigònđaulòngquá”, cầu mong nỗi buồn và đau khổ của tôi được cộng hưởng, để nhiều người có thể cảm nhận được nỗi đau của sự chia tay và sự vô thường của cuộc sốngNohu95. Đồng thời, tôi cũng hy vọng rằng chúng ta có thể học cách trân trọng những người trước mặt và không để những hối tiếc xảy ra lần nữa.